HOÀNG TIỀN – MÙ U
Chiều nay có lá rơi đầy
Phượng hồng tô thắm đỏ hây mặt người
Chiều nay tôi thấy em cười
Thương đôi má lúng bằng mười cái yêu!
Thôi rồi hồn đã liêu xiêu
Nợ nần ai thả làm chiều tím hoang
Nhớ gì như thể nhớ nàng
Nhớ nàng, không nhớ?... nhớ nàng, nhớ không?
Từ khi ân ái nhỡ nhàng
Nhớ nàng! Quả quyết: nhớ nàng là không…
Phận Tràng xe cát bể đông
Khơi chi sầu muộn mênh mông cuộc đời
Ai làm cho gió lên trời
Cho mưa đổ xuống, cho người gặp nhau?
Hàng chợ bán mấy đồng cau
Mồng tơi cả giậu, làm sao thay trầu?
Em ơi! Tháng bảy mưa ngâu
Trời còn đại xá nhịp cầu Chức – Ngưu!
Hoàng tiền đậu nhánh Mù U
Chiều nay tôi khóc, thiên thu nụ cười!
SĐ, 17/04/2015.
Gặp lại nhau
Rồi một ngày ta gặp lại nhau
Những yêu thương trao nhau vội vã
Em ra đi phương trời xa xăm quá
Anh trở về quỵ ngã trước nỗi đau
Rồi một ngày ta gặp lại nhau
Nhắc nhau nghe những ngày xưa vụn dại
Hay lặng im trong ánh nhìn ái ngại
Khóe mi buồn, em giấu nỗi gầy hao
Rồi một ngày ta gặp lại nhau
Mắt em nói bao điều ngang trái
...Chuyện bây giờ đâu ai đúng hay sai
...Chuyện tình mình, ừ! Chuyện đắng cay!
Rồi một ngày ta gặp lại nhau
Chuyến đò xưa vẫn đầy vơi câu hát
Dòng sông kia vẫn màu xanh bát ngát
Chỉ chúng mình là đã khác hôm qua...
Rồi một ngày ta gặp lại nhau
Vẫn là em, nhưng xanh xao nỗi nhớ
Chính là em, nhưng xa xôi cách trở
Anh vẫn trở về trong đau khổ không tên...
SĐ, 07/05/2015.
KHÔNG CẦN PHẢI NÓI
Em không cần phải nói đâu em
Những kí ức ngày xưa lầm lỡ
Hay chuyện tình em xem là muôn thuở
Đến bây giờ chỉ là một cơn đau!
Ơ kìa em! Đời ai cũng hư hao
Thời tuổi trẻ đâu riêng em dại dột
Anh cũng thế tưởng tình yêu chỉ một
Ừ thì phải... nó là một vết thương!
Ta tìm nhau giữa giấc mộng vô thường
Đời vẫn quay, vòng người luôn tấp nập
Anh và em vết thương tim rỉ máu
Cuối đất, cùng trời, mình gặp nhau!
Nên đâu cần phải nói đâu em
Cái cười đau, xin trả về hoang dại
Trả nỗi sầu cho nghìn xưa tê tái
Cứ lặng im, bước...
Với phần còn lại trong nhau!
SĐ, 22/04/2015.
ĐIỀU ANH NHẬN RA
Anh về đối diện với cô đơn
Vắng xa em
Chỉ còn cơn mưa nhỏ.
Em đến chưa? Hay vẫn chờ trước ngõ?
Vào đi.
Khêu ngọn đèn cho hơi ấm nhé em!
Đã đôi lần anh nghĩ:
Anh là ngôi nhà và em là ngọn gió
Ngôi nhà trống vắng, luôn luôn mở cửa
Gió em vào, rồi chán... lại bay ra...
Phải không em?
Có lần mình đã đi rất xa
Bỏ lại cuộc đời, nhân tình nghiệt ngã
Bởi anh đã mơ giữa cuộc người rất thật
Nên giờ tĩnh giấc... em vội vã xa anh...
Anh về
Đối diện với cơn mưa nhỏ của tim
Những dày vò, lạc lõng và hụt hẫng
Có nỗi buồn làm mênh mông dòng nước...
"Cơn mưa của tim"... và giờ anh biết được:
"Gió" của trời. Thôi hãy để gió bay...
SĐ, 10/05/2015.
Tác giả: Trần Đức Tín
Những tin cũ hơn
Trường THPT Sông Đốc được thành lập vào năm 2002, trên cơ sở của Trường THCS 1 Sông Đốc, cơ sở vật chất còn nhiều thiếu thốn. Trong những ngày đầu thành lập, nhà trường chỉ có 15 CB – GV với chưa tới 200 HS chia làm 5 lớp (1 lớp 11 và 4 lớp 10). Được sự quan tâm của các cấp Lãnh đạo, năm 2011,...