---=== Trường THPT Sông Đốc ===---

http://thptsongdoc.edu.vn


Hồ Thanh Ngân --- Đừng rót buồn vào đêm

 

NỤ CƯỜI                      
 
Có nụ cười bằng mười thang thuốc bổ
Có nụ cười giấu sau lưng dao găm
Có nụ cười lả lơi
Có nụ cười ngọt mật
Có nụ cười làm người ta khỏe lòng
Có nụ cười đẹp hơn bông hoa
Có nụ cười mất nước
Có nụ cười tan nhà…
Làm sao có một nụ cười
Để tôi mới thật chính tôi trên đời.
 
 
BẠN THƠ
   Tặng Nguyễn bảo Trực
           
Những câu thơ gãy cánh
Còn chôn chặt vào lòng
Khi không còn điểm tựa
Bạn tựa vào mênh mông
           
Hảo Sơn một ngày gió
Nắng cháy gương mặt đời
Hảo Sơn một ngày mưa
Rượu chiều khan hốc núi
 
Thi ca không có lỗi
Thi ca không vô tình
Đời còn nhiều chìm nổi
Đừng rót buồn vào đêm
 
 
GẦN ĐÂY MÀ XA LẮM
 
Có những chiều lòng đầy bình yên
Hàng cây bên đường xanh màu xanh nguyên thủy
Bạn bè nhiều rồi thèm có những khoảng riêng
Thèm như mặt hồ không gió lạnh tanh
 
Bớt gặp gỡ bớt điều bực bội
Mùa đang xanh lên, tiếng động rộn ràng
Những giận hờn, được-mất, thắng-thua
Ở ngoài kia ở ngoài kia xa lắm
 
Có những nụ cười hoa nở của những cuộc vui
Có những niềm riêng của cánh đồng không thóc giống
Và ta biết những buổi chiều đi qua không trở lại
Những hàng cây bên đường xanh trùng điệp đam mê.
 
 
SAY NÓI VU VƠ
 
Lâu lắm mới gặp được niềm vui
Gặp nụ cười không ai hờ hững
Lâu lắm xa cách sự đãi bôi
Ngọt đầu môi đắng nghét tâm hồn
 
Kẻ dại khờ chợ đời cúi mặt
Người khôn ngoan thoăn thoắt ẩn hình
Lâu mới say để quên thân phận
Tỉnh ra  để thấy kẻ giống mình.
 
 
MỘT ĐỜI DẠY HỌC SƯƠNG BAY
          Tặng thầy Trần Văn Năm
 
Thầy giáo già trầm ngâm
Một mình bên ao cá
Rừng cây thưa vắng lá
Xạc xào động chân người
           
Bao lời hay ý đẹp
Sông biền cuốn ra khơi
Còn chút gì thâm thúy
Rơi mất giữa bụi đời
           
Lặng im không tiếng vọng
Thảng thốt đồng lúa xanh
Thầy hay là đất ải
Nhập nhòa đêm vô thanh
 
 
TRƯỜNG XƯA MỘT TẤM LÒNG
        Tặng tập thể giáo viên văn
        Trường p.t.t.h. Nguyễn Huệ - Phú Yên
 
Em đã xa bài giảng xưa lâu rồi
Chỉ còn ký ức của thời đi học
Bụi phấn chẩy thành sông mưa rơi ướt tóc
Trang giáo án cô trẻ mãi đến bây giờ
 
Em mắc nợ thầy cô mỗi lần lên bảng
Mắc nợ quê hương câu thơ viết nữa chừng
Mắc nợ ngày xưa từng tia lửa nhỏ
Mai sau em góp thành mặt trời
           
Em đã xa, chỉ thầy cô ở lại
Mây vô tâm chẳng hiểu tuổi học trò
Viên phấn trăng hôm nay em nắm
Viết những điều dang dở trăm năm

Tác giả: Hồ Thanh Ngân

Nguồn tin: Trường THPT Sông Đốc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây